1. Cho thuê ô tô tự lái Đà Lạt - 02633 519 539
    Dismiss Notice
Dismiss Notice

đăng tin việc làm miễn phí: Group việc làm xem


Đà Lạt taxi tải thành hưng 5

Thảo luận trong 'Việc Làm Đà Lạt' bắt đầu bởi thanhhung33, 16/5/18.

  1. thanhhung33 Active Member
    thanhhung33

    thanhhung33 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    1,591
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Sáng nay, trong lúc cao hứng, tôi đăng lên trang cá nhân bức ảnh con gái tôi đang chạy nhảy chơi đùa ở một góc xa tít trong bức ảnh, kèm vài dòng vui vẻ. Một người bạn của tôi vào bình luận đầy đồng cảm: “Làm mẹ, thì luôn có thể hy sinh mọi thứ vì con nhỉ?”. Tôi cười, không trả lời. Có lẽ bạn không biết, suốt những ngày dài trong hành trình làm mẹ của mình, tôi có thể cho con nhiều điều, rất nhiều điều, nhưng không bao giờ có cụm từ “hy sinh”.

    Trong thơ ca, sách truyện, phim ảnh, dường như luôn luôn vẽ nên hình ảnh người mẹ vĩ đại phải là người hy sinh cho con cái. Người ta ca ngợi điều đó như thể nó là một biểu hiện tuyệt đẹp của người mẹ mẫu mực, biết đặt con cái lên trên bản thân mình. Mức độ phủ sóng của hình tượng ấy thật lớn, đến nỗi ai ai cũng ngỡ rằng, và chắc chắn rằng một khi có con, mọi nhu cầu của bản thân bạn sẽ tan biến, chỉ còn lại nhu cầu của đứa con. Khi ấy, bạn không còn là một người phụ nữ đơn thuần, một người phụ nữ với đam mê và những niềm vui của riêng mình, mà chỉ là một người mẹ, một người mẹ luôn phải hy sinh.

    Nhưng liệu đã có ai tự hỏi, liệu những đứa con của những người mẹ luôn hy sinh ấy, chúng có thực sự hạnh phúc? Chúng ta ngỡ rằng mình hy sinh cho con, sống một cuộc sống mà bản thân mình chỉ là cái bóng mờ nhạt, và con cái mới là trung tâm của vũ trụ, để chúng có thể hạnh phúc. Nhưng sự thực có phải như vậy?

    Một người mẹ tốt không phải cứ hy sinh cho con cái. Ảnh: I.T
    Một người mẹ tốt không phải cứ hy sinh cho con cái. Ảnh: I.T
    Từ trước khi được làm mẹ, tôi đã gặp chẳng ít những người mẹ đau khổ, luôn tự hỏi một câu: Tại sao mình đã hy sinh cho con tất cả, mà vẫn chẳng thể có được đứa con như mình mong muốn? Đứa con ấy có thể đã hỗn hào với mẹ, có thể đã cưới người vợ không hợp ý mẹ, đã lựa chọn một nghề nghiệp mà người mẹ kịch liệt phản đối, đã lựa chọn một cách sống mà người mẹ luôn luôn ngăn cản. Dù người mẹ từng hy sinh bao nhiêu, đến cuối cùng, cô vẫn chẳng thể “nặn” cho con một cuộc sống do cô từng vẽ ra, “nặn” ra những đứa con như cô từng tưởng tượng.

    Một khi đã hy sinh, tức là đã bắt đầu áp đặt và kỳ vọng. Dù ta nói rằng ta hy sinh cho con cái vô điều kiện, nhưng trong thâm tâm, ta luôn mong sự hy sinh đó được đền đáp. Những người mẹ làm việc cật lực để có tiền cho con học trường tốt nhất, mời thầy giỏi nhất, cô kỳ vọng đứa con sẽ học hành giỏi giang. Người mẹ hy sinh công việc, từ bỏ việc gặp gỡ bạn bè, chăm sóc bản thân để chăm sóc con cái, cô kỳ vọng đứa con sẽ luôn nghe theo lời mình. Người mẹ nhẫn nhịn ở lại trong cuộc hôn nhân không hạnh phúc, cô kỳ vọng đứa con sẽ lớn lên hạnh phúc và biết ơn mẹ vì đã giữ cho chúng một gia đình trọn vẹn…

    Khi đứa trẻ chẳng đạt được thành tích như mong muốn, khi chúng muốn lựa chọn một cách sống khác với những gì mẹ vạch ra, khi chúng muốn một gia đình thành thực với nhau hơn là thứ êm ấm giả tạo, sự kỳ vọng của những người mẹ sụp đổ. Cô thất vọng vì sự hy sinh mình bỏ ra bấy lâu nay cuối cùng thành vô nghĩa. Người mẹ không hạnh phúc, những đứa trẻ không hạnh phúc. Tại sao?

    Cách tốt nhất để nuôi dưỡng một đứa trẻ hạnh phúc chính là cho chúng một người mẹ hạnh phúc. Mà để hạnh phúc, người mẹ phải biết sống cho bản thân mình, ngay cả khi đã là một người mẹ. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Có bầu, sinh con, rồi cho con bú, những người phụ nữ hy sinh vóc dáng thon thả, cố sức ăn với ý nghĩ “vì con”. Con dần lớn lên, họ hy sinh thời gian thoa chút kem dưỡng, tập vài động tác yoga, bớt bộ váy đẹp, gặp gỡ bạn bè để cả cuộc sống xoay quanh vũ trụ mới là con. Nhưng thực ra, bạn đâu cần phải ăn hết mọi thứ thì con mới khỏe, bạn đâu cần phải ôm con cả ngày thì con mới vui, trẻ con cũng chẳng cần quá nhiều quần áo đẹp, cần đồ chơi đắt tiền… Cái bạn nên làm, chính là cân bằng vừa đủ, để cán cân giữa làm mẹ và làm chính bạn không ngả hết về một phía.

    Trẻ con không phân biệt được chiếc áo đắt tiền chúng mặc trên người có gì khác với chiếc áo ít tiền hơn, cũng chẳng thể giỏi giang hơn chỉ vì được học trường có học phí cao ngất ngưởng, nhưng chúng lại phân biệt rất rõ một người mẹ vui vẻ và một người mẹ cáu kỉnh, u sầu. Khi một người mẹ không nặng nề hy sinh, cô ấy vẫn có thể sắp xếp để sống cuộc sống của mình, vẫn có thể tự gây dựng những niềm vui nho nhỏ để tái tạo năng lượng cho một ngày mệt nhoài cùng con.

    Người mẹ vẫn được sống cuộc sống của mình, nên cô chẳng có lý do gì để bắt đứa con không được sống cuộc sống của nó. Nguồn năng lượng tích cực từ người mẹ sẽ dễ dàng truyền sang cho con, để chúng mỗi ngày được thức dậy trong sự vui vẻ của người mẹ, lớn lên bằng sự thanh thản không bị đè nặng bởi hai chữ “hy sinh”.

    Chẳng khó khăn, sai trái gì khi bạn đánh cắp một chút thời gian của con để tô diện thêm cho mình. Ảnh:I.T
    Chẳng khó khăn, sai trái gì khi bạn đánh cắp một chút thời gian của con để tô diện thêm cho mình. Ảnh:I.T
    Chẳng phải cứ hy sinh, bạn mới có thể làm mẹ. Không hy sinh, không có nghĩa là bạn bỏ bê con cái, không phải ích kỷ hay vô trách nhiệm. Chỉ cần dừng lại hít thở sâu một chút, suy nghĩ một chút, bạn sẽ nhận ra có những giây phút trong những giờ làm mẹ bận rộn, bạn có thể được sống cho riêng mình.

    Những đứa con hoàn toàn có thể tự chơi một mình trong khi mẹ chúng thảnh thơi ngồi uống cà phê hay tập vài động tác yoga để giữ vòng eo thon. Chúng có thể chơi cùng bố, vui vẻ vẫy tay tạm biệt khi mẹ có hẹn với bạn bè. Chúng có thể tự thu dọn bát đĩa để mẹ có thể yên tâm làm nốt việc, hay thi thoảng vui vẻ bằng lòng với chiếc pizza khi mẹ lên cơn “lười” chẳng thiết vào bếp. Chúng cũng chẳng cần được sửa soạn quá nhiều khi ra ngoài, để dành thời gian cho mẹ diện một chiếc váy đẹp, tô thêm một chút son. Hãy cứ bớt chút thời gian cho con để dành cho bản thân mình, tin tôi đi, sự vui vẻ hạnh phúc của bạn sẽ chỉ khiến những đứa trẻ thêm hào hứng.

    Hy sinh, điều đó thực sự không nên dùng trong bất kỳ mối quan hệ nào. Trẻ con cần được nuôi dưỡng trong sự nhẹ nhõm. Bằng việc chính bạn hạnh phúc, bạn sẽ truyền cho con mình nguồn năng lượng tích cực, để chúng biết cách tự tạo một cuộc sống vui vẻ và học được cách yêu bản thân mình. Đừng chỉ cho con tiền bạc dư giả, cho con bữa ăn ngon, cho con quần áo đắt tiền, đồ chơi xa xỉ… hãy cho con sự vui vẻ và hạnh phúc của bạn khi làm mẹ. Đó mới là điều đáng giá nhất mà bạn nên dành cho chúng mỗi ngày.
     
  2. thanhhunghn81 Active Member
    thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    3,311
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ chồng tôi sinh được 2 cô con gái, sống tại TPHCM. Con lớn đã học xong đại học, con thứ đang học năm thứ 2. Tôi 53 tuổi, lớn hơn vợ 4 tuổi. Đã lâu rồi tôi có ý định sinh thêm một đứa con trai, nhưng vì điều kiện công việc không cho phép tôi sinh thêm con thứ 3.

    Thời gian gần đây, tôi đi công tác ngoài tỉnh có quen một cô bạn gái kém 19 tuổi. Cô ta chưa lập gia đình nhưng có một đứa con 9 tuổi. Đây là kết quả mối tình sau khi cô ta học xong đại học. Bạn gái tôi ở vậy nuôi con cho đến giờ. Cô ta yêu tôi tha thiết, và tôi cũng vậy. Tôi đã nói dối bạn gái rằng mình đang độc thân và không cho cô ta biết mình đã có vợ và 2 con gái. Do tính chất công việc, một tháng chúng tôi có dịp gặp nhau 2, 3 hôm. Nhiều hôm cô ta xin nghỉ làm ở công ty để gặp tôi dù khoảng cách xa 200 km. Cô ta mong có một đứa con với tôi và làm đám cưới.

    Hiện nay bạn gái tôi đã mang bầu được một tháng. Cô ta muốn tổ chức một đám cưới nhỏ để gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đến chung vui. Tôi hơi lo lắng vì không biết phải làm sao. Tôi có nên nói sự thật với vợ và cô bạn gái hay không? Không nói ra tôi sợ sau này mọi người sẽ biết. Mong chuyên gia và độc giả cho ý kiến giúp tôi. Xin cảm ơn. http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  3. thanhhunghn81 Active Member
    thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    3,311
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Vợ chồng tôi sinh được 2 cô con gái, sống tại TPHCM. Con lớn đã học xong đại học, con thứ đang học năm thứ 2. Tôi 53 tuổi, lớn hơn vợ 4 tuổi. Đã lâu rồi tôi có ý định sinh thêm một đứa con trai, nhưng vì điều kiện công việc không cho phép tôi sinh thêm con thứ 3.

    Thời gian gần đây, tôi đi công tác ngoài tỉnh có quen một cô bạn gái kém 19 tuổi. Cô ta chưa lập gia đình nhưng có một đứa con 9 tuổi. Đây là kết quả mối tình sau khi cô ta học xong đại học. Bạn gái tôi ở vậy nuôi con cho đến giờ. Cô ta yêu tôi tha thiết, và tôi cũng vậy. Tôi đã nói dối bạn gái rằng mình đang độc thân và không cho cô ta biết mình đã có vợ và 2 con gái. Do tính chất công việc, một tháng chúng tôi có dịp gặp nhau 2, 3 hôm. Nhiều hôm cô ta xin nghỉ làm ở công ty để gặp tôi dù khoảng cách xa 200 km. Cô ta mong có một đứa con với tôi và làm đám cưới.

    Hiện nay bạn gái tôi đã mang bầu được một tháng. Cô ta muốn tổ chức một đám cưới nhỏ để gia đình, bạn bè, đồng nghiệp đến chung vui. Tôi hơi lo lắng vì không biết phải làm sao. Tôi có nên nói sự thật với vợ và cô bạn gái hay không? Không nói ra tôi sợ sau này mọi người sẽ biết. Mong chuyên gia và độc giả cho ý kiến giúp tôi. Xin cảm ơn. http://chuyennhathanhhunghanoi.com
     
  4. dilinkv1 Member
    dilinkv1

    dilinkv1 Member

    Tham gia ngày:
    16/5/18
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    Giới tính:
    Nam
  5. dilinkv1 Member
    dilinkv1

    dilinkv1 Member

    Tham gia ngày:
    16/5/18
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    Giới tính:
    Nam
  6. dilinkv1 Member
    dilinkv1

    dilinkv1 Member

    Tham gia ngày:
    16/5/18
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    6
    Giới tính:
    Nam
  7. thanhhunghn81 Active Member
    thanhhunghn81

    thanhhunghn81 Active Member

    Tham gia ngày:
    30/3/18
    Bài viết:
    3,311
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    36
    Giới tính:
    Nữ
    taxi tải thành hưng Chúng tôi đã trải qua 10 năm trong hôn nhân, có một trai một gái, chúng đều thương bố mẹ. Vấn đề là ở tôi, tôi muốn buông bỏ mọi thứ. Trong cuộc hôn nhân này tôi đã cố gắng để giữ gia đình vì con. Tôi định chia tay vợ 2-3 lần trong suốt 10 năm qua cũng bởi cô ấy xúc phạm, không tôn trọng tôi và gia đình. Cách cô ấy đối xử với gia đình chồng cũng bình thường. Tôi và vợ đều xuất thân nghèo khó, lên Hà Nội học đại học và làm việc rồi ở lại đây, dù vậy chúng tôi khác nhau về nền tảng và quan điểm, cả cách dạy con... Tôi đã hy vọng vợ mình vì tình yêu, vì chồng mà thay đổi tính nóng nảy, hung dữ, thế nhưng tôi đã lầm, tính tình thật không thể thay đổi nếu người đó không ngộ ra.

    Sống với vợ lúc nào tôi cũng thấy căng thẳng, mệt mỏi về tài chính, tiền của tôi vợ giữ hết, không có một thú vui nào cho riêng mình vì không có thời gian và không có tiền. Tiền vợ phát mỗi tháng vài triệu dù tôi là trụ cột gia đình về thu nhập, cũng mua được căn nhà ở Hà Nội, thu nhập giờ tầm 30 triệu mỗi tháng, thu nhập của vợ tầm 5-7 triệu/tháng. Về tình cảm tôi luôn u uất và không thể hiện mình được. Tôi là người sống tình cảm và mong muốn một cuộc sống vợ chồng hòa hợp và đồng điệu, cuộc sống tình dục cũng bắt đầu lệch lạc, vợ gần như không có nhu cầu mặc dù chỉ cách nhau có 3 tuổi. Tôi không phải dạng đàn ông tìm thú vui bên ngoài khi chán vợ. Bạn bè bảo tôi là dạng rất nguy hiểm, chúng tôi "bóc bánh trả tiền" xong là xong, hoặc cặp con bồ, chán rồi thôi. Tôi thấy mình đúng vậy, chắc tôi sống nghiêm túc quá chăng? Tôi cũng hạn chế các cuộc họp mặt bạn bè vào cuối tuần để chơi với con, hay chỉ để ở nhà. Tôi cũng muốn làm cho gia đình mình nhiều thứ nhưng cuộc sống tự lập, hai bên không giúp đỡ được nên lúc nào cũng túng thiếu, nợ nần ngân hàng.

    Lúc này tôi không muốn gắn bó với vợ thêm nữa, không muốn sống thật lòng, sợ một ngày nào đó tôi sẽ ngoại tình, sẽ xúc phạm hay làm tổn thương vợ. Khi không còn thương yêu thì không thấy xót xa, chỉ còn tình nghĩa, có điều tôi đang kẹt vì hai đứa con của mình. Cha mẹ ly hôn thì con tôi sẽ sống với mẹ nó, tôi không muốn chia cắt 2 đứa, một là tôi sẽ nuôi, hai là vợ tôi nuôi. Nếu con sống với vợ sẽ bị nhiễm bởi tính cách cô ấy, quát tháo, ồn ào và bị tiêm nhiễm bởi suy nghĩ tiêu cực, những câu nói cay nghiệt. Tôi giành quyền nuôi con thì quá tàn nhẫn với cô ấy. http://chuyennhathanhhunghanoi.com

    Tôi đang ngoại tình tư tưởng bởi những người phụ nữ dịu dàng, ngọt ngào và hiểu biết mà tôi tiếp xúc trong công việc. Tôi không có ý định tấn công, tiến tới với ai trong số họ vì họ đều có gia đình, là người vợ tốt, có những người chồng tốt. Giờ tôi bắt đầu đến ngưỡng quan tâm đến người phụ nữ khác và đang thích một người. Tôi sợ đến ngày mình trở nên căm ghét vợ hoặc vợ cũng đối xử với tôi như vậy, vì khi sống không có tình yêu chắc chắn sẽ làm người khác buồn hoặc xúc phạm nhau. Tôi đã nói hết mọi điều với vợ, vợ cũng níu kéo nhưng giờ gần như không đổi và tôi cũng không thể tiếp tục được nữa. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
     

Chi sẻ trang này